THÁNG CHÍN RỒI, HÒ HẸN ĐI, EM NHÉ!
Thơ: TNL
Tháng Chín về, nắng vàng phai trong gió
Con phố dài lặng lẽ ngóng chờ nhau
Những bóng người cô quạnh với niềm đau
Nghe nỗi buồn len vào tim nhè nhẹ.
Tháng Chín về, thoảng giọng em khe khẽ
Buổi tan trường, anh nhớ đón em nghe!
Lá thu vàng quay trong gió sắt se
Câu hẹn ước, mong manh chiều thu cuối.
Tháng Chín về, lời yêu thương viết vội
Se sắt lòng, bối rối nhớ người thương
Vẫn chờ em, lặng lẽ cuối con đường
Để đêm về, chập chờn trong giấc mộng.
Tiếng ve lịm giữa trời cao lồng lộng
Tháng Chín về, thơ tình viết chửa xong
Chỉ một mình, ngơ ngẩn đếm tơ lòng
Giọt nắng chiều chông chênh ngàn nỗi nhớ.
Tháng Chín về, bỗng thấy thèm hơi thở
Của một thời ta đã ở bên nhau
Nghe mùa này, giông bão sẽ qua mau
Tháng Chín về, mưa đêm thường rất lạnh.
Ta một mình, lặng chìm trong cô quạnh
Ngọn gió lùa bên khung cửa liêu xiêu
Sao vẫn còn chia hai nửa tình yêu
Tháng Chín rồi, hò hẹn đi, em nhé!
03/9/2019