Thứ Hai, Tháng 6 16, 2025
HomeTác giả - Tác phẩmChuyện Nam ĐịnhPHỐ HÀNG SONG - Tác giả: Vũ Quốc Bình

PHỐ HÀNG SONG – Tác giả: Vũ Quốc Bình

PHỐ HÀNG SONG
(Bài viết của chú Vũ Quoc Binh)

Phố Hàng Song, nơi tôi sinh ra và lớn lên, cả tuổi thơ của tôi, đã gắn bó với con phố nhỏ này hơn 30 năm. Nó có tên phố Minh Khai, nhưng tôi vẫn thích gọi Hàng Song, vì nó mang nhiều hoài niệm về một Thành Nam xưa với gần 40 phố cổ, như Hàng Đồng, Hàng Sắt, Hàng Tiện, Hàng mâm, Hàng Cau,…

Phố Hàng Song !
Một con phố nhỏ yên tĩnh, những người xa quê đều nhớ đến hai món ăn nổi tiếng ở đây, đấy là bún đũa và thịt quay ở đầu chợ Ngõ Ngang

Ở đây, tôi và chúng bạn đã có những năm tháng tuổi thơ thật đẹp, những trận đá bóng bật cá móng chân trên vỉa hè, bằng những quả bóng bằng giẻ cuộn lại. Những buổi tối chơi trò trốn tìm ” công an bắt gián điệp ” bên những ngôi nhà thì thụt rêu phong, dưới những dàn hoa Tigôn màu hồng thắm.

Những buổi trưa hè, ra hồ La két (Vị Xuyên) dính chuồn chuồn dưới rặng cây điền thanh, rồi chui vào trong Nhà thờ Khoái Đồng dưới vòm cung mát rười rượi, chỉ để ngủ một giấc đến no say. Rồi chiều chiều, sau khi đá bóng xong lũ chúng tôi lại ra hồ nhảy cầu bật, bơi lội đến tối mịt và cũng không nhớ được những trận đòn roi của cha mẹ.

Phố Hàng Song !
Ở đây, có đội bóng đá thiếu niên khối 38 đá rất hay với chàng thủ môn Cảnh mõ, tôi được gọi vào đội tuyển bóng đá thiếu niên tp Nam Định, để đi đá giao hữu với hai đội thiếu niên Hà Nội và Hải Phòng. Nhưng thật đáng tiếc, đến phút cuối nó đã bị hoãn vì trận lụt lịch sử năm 1971.

Nhớ hai ông bầu Nhẫn và bầu Dục đã hết lòng yêu thương các cầu thủ nhí chúng tôi, khi dẫn đội ra sân Quảng Trường thi đấu bằng xích lô của các bác các chú ở phố, mà mặt đỏ như gà chọi, như thế muốn ” ăn tươi nuốt sống ” đối thủ trước trận đấu.

Nhớ anh Lập mít nhà ở đầu phố, là HLV duy nhất của Việt Nam giành được cả huy chương vàng ở bóng đá nam và nữ. Nhớ anh Năm thọt làm nghề cắt tóc, nhà ở giữa phố đánh cờ rất giỏi.

Nhớ bác Đô già đầu bốc, tổ trưởng dân phòng hết lòng tận tụy với công việc, cứ 5h sáng là đến từng nhà để bắt mọi người ra đường tập thể dục, mặc dù mặt mũi còn chưa kịp rửa.
Tập xong, bác còn dẫn đầu cả đoàn chạy vài vòng quanh phố, vừa chạy vừa phải hô thật to ” Khỏe để xây dựng và bảo vệ Tổ Quốc “, dù mệt đứt hơi, vậy mà vẫn phải hô theo ” Khỏe, khỏe, khỏe… !!! “, Không hô là bị cắt thi đua ngay và gắn cho cái tên mà nghe đến ai cũng sợ, đấy là ” thành phần… chậm tiến ! “

Ở con phố cổ này còn có một ngôi nhà biệt thự số 13 kiến trúc kiểu Pháp, là nơi sinh sống của vợ chồng cụ giáo Định, một nhân sỹ trí thức nổi tiếng, hai cụ là hình ảnh của người Thành Nam xưa hiền lành và nho nhã, chịu rất nhiều ảnh hưởng của văn hóa Pháp.

Nơi đây, những người bạn thủa thiếu thời của tôi như Bình hạp, Quang lân, Thắng hoài hay Bình sáo cũng đã thành người thiên cổ, nhớ các Anh Linh béo, Hùng hạp, Huy béo tình nguyện ra chiến trường đánh Mỹ, mà mãi mãi không bao giờ trở về, thân xác các Anh vẫn còn nằm đâu đó trong lòng đất Mẹ, mà có được trở về với cha mẹ đâu !

Ở đây, người dân phố tôi thật hiền lành và tốt bụng, họ đã sống và yêu thương nhau, trong cả một thời kỳ dài bao cấp khốn khổ. Ngày hôm nay, những người Hàng Song gốc cũng không còn nhiều, đa số là từ nơi khác đến sinh sống, lập nghiệp và nó đã thay đổi rất nhiều.

Phố Hàng Song !
Cho dù hôm nay tôi đã không ở đây nữa, xa nó cũng gần 40 năm rồi! Nhưng, những ký ức của tuổi thơ về con phố nhỏ này, tôi không bao giờ quên được, vì nó là một phần trong cuộc đời tôi, với bao kỷ niệm vui buồn của cả một thời đã sống và đã qua

Hàng Song phố !

RELATED ARTICLES
- Advertisment -
Google search engine

Most Popular

Recent Comments