NHẶT CỌNG RƠM KHÔ !
(Vũ Kết Đoàn)
“Tôi về nhặt cọng rơm khô” (*)
Bện thành cò, vạc lần mò ven sông
Dệt thành áo vải trên đồng
Đan thành nón lá ruổi rong bãi bờ !
Về hỏi nếp, tẻ trong bồ
Trải bao sương giá, tinh mơ thửa nào ?
Sắn khoai, dầu dãi nôn nao
Giáp hạt mưa nắng, xạc xào vụ chiêm !
Tay ai, thoăn thoắt hái, liềm ?
Mồ hôi thánh thót, ngày đêm ngóng trời
Rạ rơm chơ chỏng muôn nơi
Nhờ mây nhủ gió, nồng oi cũng đành !
Con về tìm lại mái tranh
Chổi cùn, sân gạch, năm canh cồn cào
Trăng gầy bóng ngả lao đao
Mưa đêm ! Rơm, thóc… nghẹn ngào lời ru !
Triền đê diều sáo vi vu
Còn không rô giếc, chim gù đồng sâu
Ổi, Sung, Khế, Mít…nay đâu ?
Để tôi đan, bện “trầu cau” thuở nào !
Mải mê tìm khúc ca dao
Hỏi canh rau muống, cà nào dầm tương
Bằng lăng còn tím sân trường
Tóc thề dạo ấy, tha phương có về ?
(* Mượn ý thơ trong bài thơ CON VỀ TÌM MẢNH SAO RƠI của Kiên Duyên)
(Hải Châu, 9/6/2021)