MIỀN XA !
(Vũ Kết Đoàn)
Hoàng hôn buông cánh diều vội chao nghiêng !
Câu ca dao dạt về miền xa thẳm
Nóng tháng tư mặt trời sà xuống tắm
Gió chòng chành, sông chìm đắm bóng mây !
Bên cánh võng, tiếng ầu ơ vơi đầy
Hoa khế tím, vẫn tháng ngày hoang hoải
Vần thơ nào nhớ một thời con gái
Quanh đồng sâu, bì bõm mãi ao bèo !
Chiếc vó tép, gẫy gọng nằm cong queo
Nhớ bờ mương, thuở xóm nghèo giáp hạt
Lúa ôm đòng, chờ phù sa tưới mát
Vại sung non, gọi chua chát vào hè !
Đêm tháng tư ao nhỏ bóng trăng loe
Đóm hao gầy, cứ lập loè bụi chuối
Con chão chàng, mùa trước còn tiếc nuối
Mưa đầu hạ cứ rong ruổi cồn cào !
Lũ chào mào, giục vạt nắng lao xao
Nụ quyến luyến, sương nghẹn ngào đẫm lệ
Chợ đầu làng, cứ vơi dần bóng mẹ
Khúc giao mùa ! Sao lặng lẽ êm trôi ?
(Hà Nội,19/4/2020)