DIÊU BÔNG !
(Vũ Kết Đoàn)
“Váy chùng… cuống rạ… đồng chiều” (*)
“Thẩn thơ” tìm mãi những điều hư không
Chỉ vì thuở ấy xiêu lòng
Để ai rong ruổi “Diêu bông” đem về !
Ba lần người chẳng chịu nghe
Phải đâu cái lá chị thề ruộng xưa
“Đầu non, cuối bể” nắng mưa
“Gió quê vi vút” sớm trưa dãi dầu !
Thu sang nhặt chiếc úa màu
Đông tàn về cội biết đâu mà tìm
“Xe chỉ” đã “Ấm trôn kim”
“Xoè tay phủ mặt” chẳng nhìn “Diêu bông” !
Thế rồi “Nắng vãn bên sông”
Cụ về chốn ấy phiêu bồng có mang
Lá thu thuở nọ sắc vàng
Chị ơi ? Đời vẫn… mơ màng “Diêu bông” !
(*- Thơ có mượn một số câu trong bài Lá diêu bông của nhà thơ Hoàng Cầm, 1922-2010)
(Hà Nội, 12/7/2020)