CÒN ĐÂU !
(Vũ Kết Đoàn)
Xa quê hai chín năm rồi
Hôm nay tôi lại bồi hồi thăm quê
Bến xưa năn lác bốn bề
Đò xưa chẳng thấy, triền đê xanh rờn
Trâu đàn 🐃 nào thấy sớm hôm
Bãi xưa đã lở, cá tôm có còn
Lò gạch khói thả sức tuôn
Mịt mù con sóng, hoàng hôn nhuộm màu
Đôi bờ đã nối nhịp cầu
Đường quê rộng mở, ao sâu lấp rồi
Về đâu khói bếp đan trời
Sắn khoai giáp hạt, bao đời thay cơm !
Nào thấy đống rạ đống rơm
Nón mê, áo bạc xóm thôn đi về
Chỉ thấy tóc nhuộm vàng hoe
Môi son, móng đỏ, váy xoè ngang qua !
Còn đâu diều sáo ngân nga
Chỉ nghe tiếng nhạc, gần xa xập xình
Trăng gầy níu bóng sân đình
Không còn lối nhỏ gập ghềnh dấu chân !
Chỉ thấy nhà ống cao dần
Tường quây kín mít, ngại ngần gió qua
Đâu còn hồ rộng, hương hoa
Chẳng nghe ếch nhái, thiết tha hẹn hò !
Chẳng thấy phì phạch quạt mo
Đong đầy cánh võng, ầu ơ thuở nào
Chẳng còn lờ, đó mưa rào
Đồng sâu nước nổi, hồ ao ngập tràn…
….
Nông thôn mới, điện sáng choang
Nhớ đèn đom đóm, xóm làng ven sông
Nhớ lũy tre, nhớ ruộng đồng
Khế chua, sung chát…ấm lòng chẳng quên !
Thương rau muống, nhớ rau dền
Lưng còng gồng gánh, mẹ hiền tuyết sương
Xóm lên phố, xã thành phường
Thương cò ngóng vạc ! Tha phương chốn nào ?
(Hải Châu, 15/5/2021)