Thơ: TNL
Đêm Thành Nam trở lạnh
Đèn mờ tỏ xa xa
Những bóng người vút qua
Tiếng chổi tre xào xạc.
Những gương mặt xơ xác
Vật lộn kiếm miếng cơm
Mong đời tươi sáng hơn
Cho cháu con bớt khổ.
Những con người khốn khó
Làm bạn với canh thâu
Những phận người bể dâu
Cơm chan đầy nước mắt.
Những mảnh đời cóp nhặt
Tô điểm bức tranh đêm
Nằm chăn ấm, đệm êm
Lòng bồn chồn, nhức nhối.
Những cuộc đời sống vội
Suốt sáng, tới thâu đêm
Những cuộc đời lãng quên
Những phận người đáng nhớ.
Đời trăm hoa đua nở
Duyên số, tự ở mình
Góp nhặt những bóng hình
Vẽ đời, răn mình trước.
08/10/2019